Lịch Sử Singapore: Từ Làng Chài Nhỏ Đến Quốc Gia Thịnh Vượng
Lịch sử Singapore là hành trình từ một làng chài nhỏ bé đến một trong những quốc gia phát triển nhất thế giới. Bắt đầu từ việc trở thành thương cảng chiến lược của đế chế Anh vào thế kỷ 19, Singapore trải qua nhiều biến cố lịch sử, từ thời kỳ thuộc địa đến khi gia nhập Liên bang Malaysia và sau đó tách ra trở thành một quốc gia độc lập vào năm 1965. Qua quá trình phát triển mạnh mẽ, Singapore đã nhanh chóng khẳng định vị thế của mình trên trường quốc tế.
Lịch sử hình thành Singapore: Từ Thị trấn biển đến Thành phố Sư Tử
Mặc dù các ghi chép đầu tiên về lịch sử Singapore đã phai nhòa theo thời gian nhưng một tài liệu tiếng Hoa vào thế kỷ thứ 3 đã nhắc đến mảnh đất này với tên gọi “Pu-luo-chung”, ám chỉ “Pulau Ujong” trong tiếng Mã Lai, nghĩa là “hòn đảo ở tận cùng bán đảo“. Đến khoảng năm 1298-1299, khi các cộng đồng dân cư đầu tiên được hình thành, nơi đây được biết đến với tên gọi Temasek, nghĩa là “Thị trấn Biển”.
Singapore từng được gọi là Thị trấn Biển (Sea Town).
Vào thế kỷ 14, Singapore đã có một cái tên mới, gắn với truyền thuyết Hoàng tử Sang Nila Utama từ Palembang. Trong một chuyến đi săn, Hoàng tử đã nhìn thấy một con vật lạ và coi đó là điềm lành, vì vậy chàng đã đặt tên nơi này là “Singapura” hay “Thành phố Sư tử” (theo tiếng Sanskrit, “simha” là sư tử và “pura” là thành phố).
Vào thời kỳ này, Singapura nằm dưới sự cai quản của năm vị vua và đã trở thành một thương cảng chiến lược, là điểm dừng chân quan trọng của nhiều tàu buôn từ khắp nơi trên thế giới như Trung Quốc, Ả Rập, Bồ Đào Nha và Bugis. Thành phố đã khởi sắc, trở thành một trung tâm thương mại nhộn nhịp tại vùng biển Đông Nam Á.
Từ thương cảng nhỏ bé đến trung tâm giao thương quốc tế
Singapore hiện đại được thành lập vào thế kỷ 19 nhờ sự kết hợp của chính trị, thương mại và sự dẫn dắt của Ngài Thomas Stamford Raffles. Thời điểm đó, đế chế Anh đang tìm kiếm một cảng chiến lược để phục vụ tàu buôn và ngăn chặn sự bành trướng của Hà Lan. Với vị trí chiến lược nằm trên Eo biển Malacca, Singapore đã thu hút sự chú ý của người Anh bởi họ thấy được đây là một thương cảng tiềm năng.
Ngài Raffles, khi còn là tỉnh trưởng của Bencoolen (nay là Bengkulu) trên đảo Sumatra, đã đến Singapore vào ngày 29 tháng 1 năm 1819. Nhận thấy tiềm năng lớn của hòn đảo đầm lầy này, ông đã đàm phán với các lãnh đạo địa phương và thiết lập Singapore như một trung tâm thương mại sầm uất. Thành phố nhanh chóng trở thành một trung tâm thương mại xuất nhập khẩu, thu hút người di cư từ Trung Quốc, Ấn Độ, Quần đảo Mã Lai và nhiều nơi khác.
Đến năm 1822, Raffles cho triển khai kế hoạch quy hoạch đô thị mang tên Raffles Town Plan (còn gọi là Jackson Plan), nhằm tổ chức lại thành phố. Theo kế hoạch này, các khu dân cư được chia thành bốn khu vực chính:
— Khu European Town dành cho thương nhân châu Âu, Âu-Á và người châu Á giàu có.
— Người Trung Quốc tập trung tại Chinatown và phía đông nam của sông Singapore.
— Người Ấn sống tại Chulia Kampong phía bắc Chinatown.
— Kampong Gelam dành cho người Hồi giáo, người Mã Lai và người Ả Rập.
Singapore tiếp tục phát triển mạnh mẽ nhờ sự thành lập của các ngân hàng và hiệp hội thương mại lớn. Đặc biệt, vào năm 1924, một con đường đắp cao được xây dựng nối liền Singapore với Johor Bahru, tạo điều kiện thuận lợi cho sự giao thương.
Lịch sử Singapore trong Thế Chiến II
Sự thịnh vượng của Singapore đã bị tàn phá nghiêm trọng trong Thế Chiến thứ II khi quân Nhật tấn công bất ngờ vào ngày 8 tháng 12 năm 1941. Quân Nhật tiến vào từ phía Bắc, khiến các chỉ huy quân sự Anh rơi vào thế bị động vì họ đã dự đoán rằng cuộc tấn công sẽ đến từ phía Nam bằng đường biển.
Dù có quân số áp đảo, Quân Đồng Minh đã buộc phải đầu hàng quân Nhật đúng vào ngày Tết Âm lịch, 15 tháng 2 năm 1942, trong một sự kiện được ghi nhận là cuộc đầu hàng lớn nhất của quân đội do người Anh cầm đầu. Singapore, từng được mệnh danh là “pháo đài bất khả xâm phạm” đã bị đổi tên thành Syonan-to (nghĩa là “Ánh sáng của Đảo Nam” trong tiếng Nhật).
Khi Nhật Bản đầu hàng vào năm 1945, Singapore rơi vào sự kiểm soát của Chính quyền Quân đội Anh (British Military Administration), lực lượng này tiếp quản quyền cai trị cho đến khi Khu vực Straits Settlement gồm Penang, Melaka và Singapore chính thức tan rã.
Đến tháng 4 năm 1946, Singapore được tuyên bố trở thành thuộc địa của Anh (British Crown Colony).
Nhật Bản đầu hàng vào năm 1945
Singapore: Từ chế độ tự trị đến quốc gia có chủ quyền
Vào năm 1959, phong trào dân tộc phát triển mạnh mẽ đã dẫn đến việc hình thành chế độ tự trị tại Singapore, thời gian này cuộc tổng tuyển cử đầu tiên trong lịch sử Singapore đã được tổ chức. Đảng Hành Động Nhân Dân (PAP) đã chiến thắng vang dội với 43 ghế, đưa ông Lý Quang Diệu lên làm thủ tướng đầu tiên của Singapore.
Đến năm 1963, Singapore gia nhập Liên bang Malaysia cùng với Malaya, Sarawak và Bắc Borneo (nay là Sabah) nhằm củng cố quan hệ chặt chẽ trong khu vực. Tuy nhiên, quá trình hợp nhất không đạt được kết quả như mong đợi. Chỉ sau gần hai năm, vào ngày 9 tháng 8 năm 1965, Singapore đã tách ra khỏi Malaysia và tuyên bố trở thành một quốc gia độc lập, tự chủ với lãnh thổ riêng.
Ngày nay, những dấu ấn lịch sử của một quốc gia đa văn hóa, thời kỳ thuộc địa và giai đoạn chiến tranh vẫn còn hiện diện ở khắp thành phố Singapore. Bạn có thể khám phá quá khứ đầy màu sắc của Singapore qua các công trình tưởng niệm, bảo tàng, đài tưởng niệm hoặc đơn giản là đi dạo qua các con đường di sản để cảm nhận hành trình lịch sử đầy thăng trầm của quốc gia này.
Đất nước Singapore ngày nay
Lịch sử Singapore không chỉ là câu chuyện về một quốc gia từ điểm xuất phát khiêm tốn trở thành trung tâm kinh tế toàn cầu, mà còn là minh chứng cho sự kiên cường và quyết tâm phát triển của người dân Singapore. Những cột mốc quan trọng trong lịch sử này đã giúp Singapore trở thành biểu tượng của sự thành công và thịnh vượng trong khu vực Đông Nam Á.