Tân Thế Giới là tên gọi của châu lục nào?

Tân Thế giới – một danh xưng vang vọng trong sử ký – không chỉ là biểu tượng cho vùng đất mới được khai mở mà còn là dấu mốc của sự chuyển mình giữa Cựu thế giới và chân trời chưa từng được biết đến. Châu lục nào được gán cho danh hiệu thiêng liêng này? Câu trả lời nằm trong dòng chảy lịch sử phương Tây và những cuộc viễn chinh định mệnh.

Tân Thế giới là tên gọi của châu lục nào?

Tân Thế giới, hay còn được gọi là Tân Lục địa (New World), là danh xưng được các nhà thám hiểm và học giả phương Tây thời cận đại sử dụng để chỉ những vùng lãnh thổ mới mẻ được khai mở ở Tây Bán cầu, đặc biệt là châu Mỹ cùng các đảo lân cận và đôi khi bao gồm cả châu Đại Dương.

Trước thời đại Đại Hải trình, nhân loại phương Tây chỉ khái niệm hóa thế giới xoay quanh ba đại lục: Âu – Á – Phi, thường được gọi là Cựu Thế giới. Sự xuất hiện của châu Mỹ trong ý thức địa lý của người Âu vào thế kỷ XVI – qua chuyến hải hành định mệnh của Christopher Columbus – đã làm đảo lộn mọi nhận thức cố hữu, mở ra một thời đại địa lý hoàn toàn mới.

Nguồn gốc danh xưng Tân Thế giới

Danh xưng “Tân Thế giới” xuất hiện giữa thời kỳ các đế quốc Âu châu bước vào thời Đại hải hành và khám phá đại dương – một kỷ nguyên lịch sử rực rỡ kéo dài từ thế kỷ XV đến XVII.

Bản đồ Tân Thế giới năm 1540.

Bản đồ Tân Thế giới do Sebastian Münster khắc họa lần đầu năm 1540.

Trong dòng xoáy mở mang bờ cõi và truy tầm đất lạ, một nhân vật trọng yếu – Amerigo Vespucci, nhà hàng hải người Florence – đã để lại dấu ấn lớn khi là người đầu tiên xác tín rằng những vùng đất mà Cristoforo Colombo từng đặt chân tới không phải là phần viễn Tây của châu Á, mà là một đại lục hoàn toàn biệt lập, chưa từng được ghi nhận trong tư duy địa lý phương Tây cổ đại.

Vespucci gọi vùng đất ấy là “Mundus Novus”, nghĩa là “Thế giới mới”, nhằm phân biệt nó với tam đại châu đã được biết đến lâu đời là Âu, Á và Phi – vốn hợp xưng thành Cựu Thế giới. Từ đó, tư tưởng “thế giới có bốn phần” được hình thành, với châu Mỹ được xem là phần thứ tư, một cõi tân địa nằm ngoài lằn ranh nhận thức xưa cũ của nhân loại phương Tây.

Không đơn thuần là một danh xưng mang tính địa lý, “Tân Thế giới” còn chất chứa trong đó tinh thần khám phá, niềm khát vọng chinh phục và mở lối cho một trật tự địa lý hoàn toàn mới. Từ khoảnh khắc ấy, bản đồ thế giới không còn là hình ảnh khép kín của ba đại lục mà được mở rộng ra như một minh chứng sống động cho bước chuyển lịch sử của thời đại.

Khi châu Mỹ trở thành biểu tượng của “Tân”

Sự xuất hiện của châu Mỹ trong tri thức địa lý phương Tây chẳng khác nào một cơn địa chấn làm rung chuyển nhận thức cũ kỹ về thế giới. Vào thời điểm thế kỷ XVI, khi đoàn thuyền của Colombo và các nhà thám hiểm nối bước vượt đại dương, đặt chân lên vùng đất chưa từng được ghi trong sách vở Âu châu, châu Mỹ hiện lên như một miền đất lạ đầy kỳ vọng, tượng trưng cho khởi nguyên của một kỷ nguyên mới – kỷ nguyên của Tân Thế giới.

Châu Mỹ không chỉ là một vùng đất mới về mặt không gian mà còn mang theo mình hình ảnh ẩn dụ của “sự đổi thay” và “khởi đầu”. Trong tâm thức người Âu thời bấy giờ, nơi ấy là viễn cảnh của những cơ hội chưa khai phá, là lời hứa về vàng bạc, sản vật và một đời sống khác biệt hoàn toàn với chốn cựu lục địa đã quá chất chứa lịch sử và trật tự phong kiến cố hữu.

Vì thế, “Tân Thế giới” không chỉ là cách gọi địa lý, mà là biểu trưng cho cái mới trong tư tưởng, hy vọng và tương lai. Dưới mắt của các cường quốc thực dân, châu Mỹ là bàn cờ chiến lược, là nơi để thiết lập ảnh hưởng, xây dựng thuộc địa và làm giàu. Nhưng đồng thời, đối với kẻ mộ đạo, học giả và triết gia, nó còn là thánh địa cho những khát vọng nhân văn, lý tưởng tự do và công lý.

Châu Mỹ từ đó gắn liền với sự khai sinh, sự thử nghiệm và sự kiến tạo, trở thành hình ảnh đại diện cho “Tân” – không chỉ là tân địa, mà còn là tân tư tưởng, tân hy vọng và tân trật tự.

Tân Thế giới trong lĩnh vực sinh học và địa lý

Bên cạnh giá trị lịch sử và văn hóa, khái niệm “Tân Thế giới” còn in dấu ấn sâu đậm trong hai lĩnh vực mang tính khoa học: sinh học và địa lý học.

Trong địa lý cổ – kim, “Tân Thế giới” dùng để chỉ quần địa lục phía Tây bán cầu – trước nhất là châu Mỹ, sau đó có thể bao hàm thêm châu Đại Dương tùy theo cách phân loại của từng học phái.

Historia antipodum oder newe Welt 1631.

“Historia antipodum oder newe Welt” – sử ký Tân Thế giới do Matthäus Merian khắc in năm 1631.

Châu Mỹ được khẳng định là tân địa không chỉ vì nó là phát kiến muộn của người Âu, mà còn bởi vì con người hiện diện tại đó muộn hơn so với các lục địa thuộc Cựu Thế giới như Á, Âu và Phi. Sự xuất hiện của châu Mỹ trên bản đồ thế giới chẳng những thay đổi cách con người hình dung địa cầu mà còn vẽ lại đường biên giữa tri thức cũ và hiểu biết mới.

Trong sinh học, khái niệm “Tân Thế giới” thường được dùng để phân biệt giữa các loài sinh vật bản địa của châu Mỹ và những sinh vật thuộc về ba đại châu cổ xưa.

Các nhà nghiên cứu sử dụng thuật ngữ như “loài Tân Thế giới” (New World species) để chỉ những động – thực vật phát triển biệt lập tại châu Mỹ sau hàng triệu năm chia cắt địa chất. Chẳng hạn, khỉ Tân Thế giới (New World monkeys) khác biệt hoàn toàn với họ hàng tại Cựu Thế giới, không chỉ về sinh lý mà còn về tập tính và môi trường sinh sống.

Tương tự, châu Đại Dương – đặc biệt là New Zealand – trong một số chuyên ngành cũng có thể được xếp vào “Tân Thế giới” do con người chỉ mới định cư tại đây vài thế kỷ trước. Tuy vậy, vì hệ động – thực vật của châu Đại Dương mang tính chất đặc hữu cao, nhiều nhà sinh học hiện đại lại lựa chọn loại bỏ khái niệm “Tân” hay “Cựu” khi khảo sát các quần thể sinh vật tại đây, thay vào đó nhấn mạnh yếu tố đặc lập tiến hóa.

Tóm lại, trong lĩnh vực khoa học tự nhiên, “Tân Thế giới” không còn là một danh xưng lịch sử, mà là một chuẩn phân loại – phản ánh sự biệt lập sinh học và sự tái định hình hiểu biết nhân loại về thế giới sống quanh mình.

Châu Đại Dương – phần “tân” hay “cựu”?

Châu Đại Dương, với muôn đảo trải dài giữa Thái Bình Dương mênh mông, từ lâu đã là một cõi biên viễn trong tâm trí nhân loại – vừa xa lạ, vừa huyền hoặc. Trong lăng kính lịch sử phương Tây, châu lục này là vùng đất mập mờ giữa hai thế giới: không hoàn toàn thuộc về “Cựu Thế giới” cổ kính, cũng chưa hẳn là biểu tượng rõ rệt của “Tân Thế giới” mới mẻ.

Điều này phần lớn xuất phát từ thời điểm con người hiện diện tại nơi đây. Những bước chân đầu tiên đặt lên vùng đất như New Zealand chỉ xuất hiện vài thế hệ trước khi Cristoforo Colombo khám phá châu Mỹ. Với mốc thời gian ấy, châu Đại Dương – đặc biệt là các đảo ở Nam Thái Bình Dương – hoàn toàn có thể được nhìn nhận như một phần của Tân Thế giới, nhất là trong những ngành khoa học như khảo cổ hay nhân học.

Bản đồ châu Mỹ năm 1774.

Bản đồ châu Mỹ do Guillaume Delisle vẽ khoảng năm 1774.

Tuy nhiên, nếu xét từ góc độ địa chất và sinh học, châu Đại Dương lại mang đặc trưng của một vùng đất biệt lập từ thời thượng cổ. Sự tiến hóa độc lập của hệ động – thực vật, cùng với mức độ đặc hữu cao chưa từng thấy ở nơi nào khác, khiến nhiều học giả từ chối việc gán danh xưng “Tân” hay “Cựu” một cách máy móc. Thay vào đó, họ nhìn nhận châu Đại Dương là một thế giới riêng, mang bản sắc sinh học độc lập, vượt ra ngoài khuôn khổ của phân loại lịch sử phương Tây.

Vậy nên, châu Đại Dương là một ngoại lệ thú vị – vừa có thể là phần “tân” khi nhìn qua lăng kính thời gian của loài người, lại cũng mang dáng dấp “cựu” trong cội nguồn sinh học hàng triệu năm trước. Chính sự nhập nhòa ấy khiến nó trở thành một chương đặc biệt trong bản đồ tri thức nhân loại, nơi giao thoa giữa cái mới và cái xưa, giữa hiện đại và cổ sơ.

Có phải người Viking đến Tân Thế giới trước Colombo?

Từ lâu, Cristoforo Colombo vẫn được lịch sử phương Tây ghi nhận như người đầu tiên mở lối sang Tân Thế giới, đặt dấu mốc cho kỷ nguyên khai phá đại dương và những cuộc chinh phục thuộc địa. Thế nhưng, ẩn sau lớp bụi thời gian, vẫn còn một trang sử cổ ít được biết đến – về những người Viking phương Bắc và hành trình vượt đại dương từ thế kỷ XI.

Theo một số ghi chép truyền khẩu và khảo cổ, những thủy thủ gan dạ xứ Bắc Âu – vốn đã từng định cư tại Iceland và Greenland – có thể đã vượt Đại Tây Dương và đặt chân đến vùng đất mà ngày nay thuộc bờ biển phía Đông của Canada. Dấu tích còn sót lại rõ nét nhất là khu di chỉ L’Anse aux Meadows, nằm tại Newfoundland và Labrador, được UNESCO công nhận là tàn tích Viking đích thực ở châu Mỹ.

Di tích L’Anse aux Meadows

Di tích L’Anse aux Meadows – dấu tích Viking đầu tiên ở Tân Thế giới, bờ biển Canada.

Nếu những giả thuyết này được củng cố vững chắc hơn bằng chứng cứ khoa học, thì người Viking – với những chiếc thuyền dài lướt sóng và tinh thần phiêu lưu bất tận – đã khám phá Tân Thế giới gần 500 năm trước Colombo. Tuy vậy, sự hiện diện của họ mang tính chớp nhoáng, không để lại ảnh hưởng lâu dài về chính trị hay văn hóa như những cuộc thám hiểm sau này của người Tây Ban Nha.

Bởi thế, dẫu người Viking có thể là kẻ đến trước, thì Colombo vẫn là người khởi đầu cho cuộc hội ngộ Đông – Tây trên bình diện toàn cầu, khiến châu Mỹ thực sự bước vào lịch sử thế giới như một phần của Tân Thế giới. Câu chuyện Viking – dù huyền hoặc hay có thực – vẫn góp thêm sắc màu vào tấm thảm dày dặn của lịch sử nhân loại, nơi không phải mọi khám phá đều được ghi bằng thanh gươm và vương miện.

Kết luận: Danh xưng mở ra cả một thời đại

“Tân Thế giới” không chỉ là một thuật ngữ địa lý – nó là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa của một kỷ nguyên mới trong dòng chảy văn minh nhân loại. Khi người châu Âu lần đầu tiên đặt chân tới vùng đất còn xa lạ ở bên kia Đại Tây Dương, họ không chỉ phát hiện ra một châu lục mới – châu Mỹ, mà còn làm rung chuyển cả nhận thức cũ về bản đồ thế giới.

Vậy Tân Thế giới là tên gọi của châu lục nào? – Câu trả lời chuẩn xác là châu Mỹ, bao gồm cả Bắc Mỹ, Nam Mỹ và những hòn đảo lân cận. Trong một số trường hợp mở rộng, châu Đại Dương cũng được nhắc tới như một phần “tân” trong cái nhìn nhân loại về những miền đất chưa từng được biết đến.

Thế nhưng, vượt lên trên câu trả lời đơn thuần, danh xưng này đã trở thành biểu tượng của sự thay đổi, của hành trình khám phá không ngừng và của cả những xung đột, giao lưu định hình lại thế giới. Dù ngày nay, “Tân Thế giới” chỉ còn được dùng trong văn cảnh học thuật hoặc lịch sử, thì dư âm của nó vẫn vang vọng như một lời nhắc về thời khắc nhân loại lần đầu tiên biết rằng địa cầu rộng lớn hơn họ từng tưởng.

Từ một cái tên, một châu lục bước vào trang sử toàn cầu. Và từ hành trình vượt đại dương, thế giới xưa cũ đã vĩnh viễn không còn như trước.

123b